Nhân sinh tại thế, phàm mọi việc đừng quá so đo, nếu không điều thống khổ là nội tâm, người mệt mỏi là chính mình.

danh loi tran ai la be kho biet du thuong vui ay le thuong

Danh lợi là bể khổ vô biên, phồn hoa chớp mắt như khói mây

Biết bao người cả đời truy cầu danh lợi, hạnh phúc lâng lâng khi mãn ý, lúc về già mới đột nhiên phát hiện ra rằng, cuối cùng ra đi vẫn chỉ là hai bàn tay trắng.

Danh lợi là bể khổ vô biên, phồn hoa chớp mắt như khói mây, thường ‘uống thuốc’ biết đủ, thân tâm mãi rạng ngời. Hy vọng mọi người đều thấu hiểu những nông sâu và ý vị thâm thuý của kiếp nhân sinh.

Ngày hè oi bức trốn nơi núi sâu.
Không đọc sách, cũng chẳng luyện đan.
Mời nàng minh nguyệt cùng đối ẩm.
Chở đám mây trắng giúp cơm canh.


Tâm trẻ thơ là bảo vật, có nó con người chẳng thể già. Ngây thơ hạnh phúc đầy, thiện lương phiền não cạn.

Men theo quả hồ lô vẽ một chiếc gáo, chẳng ai thưởng thức, mình tự ngắm chơi. Thành công hay không chẳng quan trọng, hạnh phúc mới là số 1 trong đời.

Kỳ thực cả đời làm trẻ thơ, yêu văn mến chữ, gặp người lạ thì chạy mất, há chẳng hạnh phúc lắm sao?
 
Thân tất bật, mà lòng rộn rã, hạnh phúc sao giữa biển trời tự tại

Đợi đến nay tâm đã già, chẳng hỏi điều chi, chỉ hỏi có gì ăn đây. Trong lòng 3 bữa chẳng ưu phiền, về với rừng thẳm lại tự mưu sinh. Thân tất bật, mà lòng rộn rã, hạnh phúc sao giữa biển trời tự tại.

Cuộc sống chẳng thể qua quýt bởi mộng tưởng mãi ở trong tim.
 
Khung cửa chẳng cao dễ đụng đầu, vỏ ốc tuy nhỏ cũng là nhà lầu của mình đó. Ngày tháng bình thường sống vui vẻ, vừa chẳng nợ tiền nhà, lòng chẳng vướng mối sầu.

Thương thay thiên hạ tâm phụ mẫu, làm con chẳng thích nghe càm ràm, trong lòng còn oán cả song thân. Mong phận làm con giữ tròn chữ hiếu, càm ràm lời ấy hãy coi là kinh thư.

Vài lời khuyên dành cho mọi người: Người mập chăm chạy bộ, kẻ ngốc đọc sách nhiều. Hai việc đều chăm làm, thân tâm đều khỏe mạnh.

Danh lợi là bể khổ vô biên, phồn hoa chớp mắt như khói mây, thường ‘uống thuốc’ biết đủ, thân tâm mãi rạng ngời.

Bài viết: "Danh lợi trần ai là bể khổ, biết đủ thường vui ấy lẽ thường"
Nhã Văn biên dịch