Lữ khách 1

Thường Huyễn

Bài 1

 Tâm ta chừ quán trọ,

Buồn vui chợt đến đi,

Ngày đêm con sóng vỗ,

Biển hằng tri bất tri?

 

Bài 2

Sống - Chết đôi bờ mộng,

Đến - Đi cuộc có không,

Muôn pháp đều chẳng thật,                

Ẩn - Hiện thể đại đồng.

 

Bài 3

Mười năm xưa chẳng gặp,

Mười năm sau gặp chăng,

Gần nhau chỉ vừa thoáng,

Chia ly đã vĩnh hằng.

 

 

Bài 4

Có lần ta khuyên em,

Lau khô dòng lệ đắng,

Tình đời là xa vắng,

Lòng người ai đâu ngờ?

 

Loài người say thù oán,

Danh hư bả lợi tham,

Ngọt ngào trong lừa dối,

Tình nghĩa gì anh tôi?

 

Dòng lệ em đang rơi,

Đẫm tủi hờn buồn trách

Vì em hay vì ai?

Sao để buồn lên mắt?

 

Nay ta lại khuyên em,

Cứ mặc lệ lăn dài,

Trên vùng đau thương hận

Xoa bớt khổ phàm nhân!

 

Tình người cần sưởi ấm,

Muôn loại cần hiểu thương,

Bao mảnh đời sầu muộn,

Đang vất vưởng cuối đường!

 

Dòng lệ em hôm nay,

Đẫm Từ Bi, Vô Ngã,

Thương vạn loại chúng sanh,

Cười khóc giữa Ta bà.

 

... Ta phục em rồi đó!

Giọt châu lệ bây giờ,

Là hoá thân vi diệu,

Cõi an bình ban sơ...

http://daophatkhatsi.net/van-hoc-phat-giao/tho/2675-lu-khach-1.html